Tuổi trẻ, công việc tốt, tổng thu nhập lên tới 60 triệu đồng mỗi tháng, vợ chồng Lê Quốc Kiên vẫn quyết định mở ra mô hình kinh doanh đồ ăn vặt và cố gắng duy trì dù liên tiếp thua lỗ suốt 2 năm.
Trước khi mở ra mô hình phục vụ ăn vặt, tôi làm tư vấn chiến lược về truyền thông với mức lương trên 20 triệu đồng mỗi tháng, còn vợ tôi làm kế toán tổng hợp. Từ năm 2013 vợ chồng tôi đầu tư được 16 phòng trọ cho thuê với thu nhập trên 30 triệu. Một nửa trong khoản đầu tư này được vay mượn từ gia đình 2 bên, bạn bè và ngân hàng, sẽ hoàn vốn sau 6 năm.
Lương khá, cơ hội thăng tiến trong công việc được xem là tốt, ngoài công việc tư vấn ở các công ty nước ngoài, tôi còn được tiếp xúc với nhiều đối tác giỏi, thậm chí là với CEO của các công ty, tập đoàn. Ngoài ra, tôi còn được đích thân giám đốc công ty dạy dỗ, dìu dắt và đào tạo trong tất cả các dự án lớn nhỏ do mình phụ trách. Thậm chí, mỗi lần anh đi tư vấn ở đâu cũng đưa tôi theo để quan sát học hỏi và trực tiếp truyền dạy những kiến thức, kinh nghiệm. Nếu vẫn duy trì công việc cũ, tôi tin là sau 2-3 năm tôi hoàn toàn có thể hoàn thiện các kỹ năng để đủ sức phát triển thành cấp quản lý, giám đốc với mức lương không dưới 2.500USD
Nhưng mọi thứ hoàn toàn xoay chuyển, bắt đầu từ ý tưởng của vợ tôi. Trong quá trình làm ở văn phòng, cứ tầm khoảng 14h-17h cô ấy và các đồng nghiệp lại hay “buồn miệng” thèm ăn linh tinh, nhưng lại ko biết phải mua ở đâu, vì nếu mua ở các quán vỉa hè, xe đẩy thì cũng rất bất an về vệ sinh, chưa kể đi lại khó khăn… Từ đây, vợ tôi nảy ra ý định nghỉ làm để ở nhà bán đồ ăn vặt online cho dân văn phòng.
Khi vợ chia sẻ với tôi điều này, tôi thấy cũng rất đúng với văn phòng làm việc của mình. Và tôi còn nhận ra một nhu cầu mới là vừa ăn nhẹ vừa “tám chuyện” 5-10 phút của dân văn phòng vào giờ chiều để xả stress. Do đó, tôi nhanh chóng ủng hộ và xác định chỉ bán trong thời gian ngắn từ 13h đến 17h mỗi ngày để phục vụ bữa xế cho dân văn phòng, đồng thời chỉ giao hàng online chứ không bán tại chỗ để đỡ bận rộn và vợ sẽ có nhiều thời gian cho gia đình.
Khi vợ đã nghỉ việc ở nhà để chuẩn bị triển khai kế hoạch thì tôi cũng tự tiến hành khảo sát về “nhu cầu ăn vặt của dân văn phòng trong khoảng thời gian 13h – 17h” và kết quả nhận được vượt ngoài mong đợi, đó là nhu cầu rất lớn mà chưa ai làm, hoặc có làm thì cũng chưa tới nơi tới chốn và đã thất bại.
Từ phát hiện trên, tôi quyết định đây không còn là dự án kinh doanh nhỏ của vợ nữa mà chúng tôi sẽ cùng nhau dốc toàn lực để thực hiện ý tưởng này với kỳ vọng sẽ là người tiên phong thành công trong việc cung cấp các bữa ăn vặt, các bữa ăn team building cho dân văn phòng vào khoảng thời gian xế. Do đó, tôi cũng nộp đơn xin nghỉ việc. Cả 2 vợ chồng cùng bắt đầu thực hiện ý tưởng này, lấy thương hiệu là Teabreak Express.
Tuy nhiên, khi bắt tay vào triển khai dự án, cả hai vợ chồng đối mặt không ít khó khăn. Chúng tôi không được gia đình, bạn bè… ủng hộ. Mọi người nghĩ cả hai bị điên khi bỏ công việc đang rất tốt ở môi trường chuyên nghiệp để đi làm công việc tẹp nhẹp lượm bạc cắc. Ngay cả giám đốc công ty, người mà tôi coi như thầy, rất hiểu tôi cũng đặt câu hỏi vì sao không biết gì về ẩm thực mà lại dám làm quán ăn? Mà bản thân tôi cũng nhận thấy điều này. Tôi không sành ăn, thậm chí không ăn được nhiều món ăn vặt, dẫn đến không biết công thức món ăn nào.
Nhưng khi đó tôi cũng có lý lẽ riêng cho mình. Chúng ta có thể làm thuê cả đời, trong khi cơ hội làm kinh doanh riêng không dễ “thấy”. Và khi đã “thấy” cơ hội rồi không phải ai cũng “dám nghĩ”, “nghĩ” tới rồi không phải ai cũng “dám làm”, mà đã “dám làm” rồi không phải ai cũng “dám thất bại” để đi tới cùng. Tôi còn trẻ, tôi cần phải làm những gì tôi thích để sau này không phải hối tiếc. Nếu thất bại, tôi sẽ đi làm thuê lại để tích lũy thêm kinh nghiệm và chờ thời tiếp.
Xuất phát điểm môi trường kinh doanh của tôi bình dân, nhưng tham vọng của tôi là phát triển thành một chuỗi quán ăn vặt với mô hình quản lý chuyên nghiệp. Nếu chỉ làm một quán ăn thì không đáng để tôi phải đánh đổi nhiều như vậy.
Vì mới kinh doanh lần đầu, nên tôi triển khai khá cẩn trọng. Từ tháng 6/2014 đến tháng 9/2014, tôi chỉ làm nhỏ tại nhà nhằm thử nghiệm các công thức món ăn; cách vận hành doanh nghiệp, chế biến, giao hàng. Chúng tôi dự tính, bước đầu mỗi ngày nhận được 10-15 đơn hàng, doanh thu trung bình 1,5 triệu đồng.
Nhưng kết quả mà hai vợ chồng thu được quá thất vọng, doanh thu trung bình chỉ được 500.000 đồng cho 4-5 đơn hàng, trong khi tiền thuê 6 nhân viên (3 nấu bếp, 3 giao hàng) làm từ 13h đến 17h cũng đã 11 triệu đồng. Thức ăn ế bị hủy liên tục làm đội chi phí lên cao. Đáng buồn là 90% khách hàng một ăn không trở lại, trong khi nhân viên thay đổi liên tục, hiệu quả làm việc cực kỳ kém. Đã vậy, gia đình tôi càng gây áp lực, nhưng quan trọng hơn là thiệt hại về tinh thần vì mọi thứ diễn ra trong thực tế khác xa dự tính ban đầu.
Ngồi lại phân tích nguyên nhân, hai vợ chồng mới thấy rằng mình đã phân tích sai nhu cầu và thói quen của khách hàng mục tiêu, cộng với món ăn quá dở, hay bị lỗi như quá mặn, quá ngọt, bảo quản kém,…, thêm nữa là thực đơn ít món, giao hàng lâu…
Rút kinh nghiệm và quyết tâm làm lại, chúng tôi quyết định ra ngoài làm để tránh bị gia đình tác động về tinh thần bằng việc thuê một mặt bằng ở quận 1, tuyển 4 bếp, 4 giao hàng và một quản lý. Tổng tiền lương là 22 triệu đồng mỗi tháng.
Mục tiêu lần này của tiệm là tiếp cận tất cả khách hàng mục tiêu bán kính xung quanh quán 1km, phải có được đặt hàng từ 1.000 công ty, giữ được 75% lượng khách hàng có được và bắt đầu có lợi nhuận, hoặc chí ít doanh thu đảm bảo hòa vốn.
Sau một thời gian, sơ kết lại, hoạt động kinh doanh lần này có tốt hơn, doanh thu trung bình mỗi ngày 2,5 triệu đồng cho 15-20 đơn hàng, giảm 70% tỷ lệ thức ăn hủy so với giai đoạn một. Đáng mừng là 70% đơn hàng được giao trong 30 phút, 20% trong 30-45 phút, 10% giao trên 45 phút và có được đặt hàng từ 700 công ty… Tuy nhiên gia đình tôi lại ngày càng gây áp lực vì kết quả vẫn là lỗ (thiệt hại 45 triệu trên tổng số 120 triệu đồng đầu tư), và thời gian dành cho quán nhiều, từ 8h đến 19h mỗi ngày.
Lần này chúng tôi thật sự bắt đầu nghi ngờ bản thân vì mọi thứ tính toán vẫn còn cách quá xa so với thực tế. Tiếp tục ngồi lại mổ xẻ, hai vợ chồng mới thấy đồ ăn vẫn chưa ngon, chưa có gì đặc sắc, thực đơn không đủ phong phú, chưa tối đa hóa được năng suất của nhân viên nên 30% số lượng đơn hàng vẫn giao trễ hơn 30 phút… Ngoài ra, tôi còn phát hiện một số lý do khách quan từ việc đặt hàng theo nhóm. Ví dụ, 10 người ăn, chỉ một người không hài lòng là cả nhóm bị ảnh hưởng theo và người đại diện đứng ra gọi đặt món sẽ không gọi lại nữa.
Từ đây, tôi tiếp tục rút ra kinh nghiệm rằng dân văn phòng cực kỳ khó tính trong vấn đề ăn uống, nên món ăn phải thật ngon và thực đơn phải đa dạng để họ đổi món. Bên cạnh đó phải chú ý tới từng chi tiết để hạn chế những lỗi rủi ro thường gặp phải khi giao. Cần tập trung vào các món ăn ít bị ảnh hưởng do thời gian ăn và khoảng cách giao hàng. Cải thiện cách bảo quản món ăn khi giao hàng nhằm hạn chế việc giảm chất lượng hàng…
Bên cạnh giao hàng, cần tăng năng suất sử dụng mặt bằng để tận dụng khách hàng tại chỗ, đồng thời phát triển thêm chi nhánh mới nhằm rút ngắn khoảng cách giao hàng và có không gian bếp tốt hơn…
Quyết bung hết sức cho lần làm lại thứ ba này, bắt đầu từ tháng 1/2015 tôi mở thêm chi nhánh lớn hơn ở quận 3, phát triển nhân sự lên thành 22 người, trong đó tập trung nhiều hơn cho đội ngũ bếp. Riêng tiền thuê mặt bằng và trả lương nhân viên mỗi tháng lên tới 93 triệu đồng.
Tôi tiếp tục đặt ra mục tiêu phải rút ngắn khoảng cách đến tất cả văn phòng ở quận 1, quận 3 trong phạm vi tối đa 1,5km. Có được đặt hàng từ 1.500 đến 2.000 công ty. Tôi cũng chủ động tiếp cận thêm đối tượng khách hàng mới là sinh viên để phát triển thêm mảng bán tại chỗ, trong đó tận dụng lợi thế mặt bằng đối diện trường học để có lượng khách hàng sẵn có.
Với đầu tư bài bản như thế này, tôi tự tin hướng tới mục tiêu có doanh thu 10 triệu đồng mỗi ngày, trong đó 4 triệu là giao hàng, 6 triệu bán tại chỗ.
Rất may, sau 4 tháng hoạt động, đến nay doanh thu trung bình một ngày của tôi đã đạt mức 6-6,5 triệu đồng, tiệm cận mức hòa vốn mà tôi tính toán là 7-8 triệu đồng. Nhưng từ đây cũng phát sinh thêm một số vấn đề là khó quản trị tốt cùng lúc 2 điểm kinh doanh. Sau khi cân nhắc, tôi quyết định đóng cửa tiệm ở quận 1. Bên cạnh đó, tôi thấy việc bán tại chỗ khác quá xa với giao hàng; khách hàng sinh viên cũng khác với khách văn phòng, dẫn đến khủng hoảng việc quản trị để phục vụ được cả 2 nhóm khách hàng và chạy song song 2 hình thức bán hàng. Ngoài ra, thực đơn quá dàn trải nên phát sinh nhiều lỗi mới, trong khi lỗi cũ chưa xử lý kịp…
Tổng kết lại, hai vợ chồng vẫn thiệt hại 150 triệu trên tổng số 300 triệu đồng đầu tư lần này. Từ đây, chúng tôi bắt đầu đuối vốn do cả 2 vợ chồng đã thất nghiệp hơn 10 tháng mà vẫn phải vay nợ bù lỗ để đầu tư ban đầu và duy trì quán. Chưa kể áp lực vì lượng công việc tăng đột ngột gấp 3-4 lần khiến chúng tôi phải ra khỏi nhà làm việc từ 5h đến 23h mỗi ngày. Lúc này vợ tôi đang mang bầu 7 tháng vẫn không được nghỉ ngơi, ngay cả việc khám thai cũng phải đặt lịch 22h đêm mới đi được…
Giờ đây, tôi mới thấy mình cần có đối tác cùng làm để san sẻ công việc, tài chính và ủng hộ tinh thần. Ngoài đội ngũ bếp, phục vụ, giao hàng, cần phát triển thêmbộ phận văn phòng để quản trị tốt hệ thống và có thời gian đầu tư cho truyền thông và phát triển chiến lược.
Nhưng trước khó khăn đè nặng này, tôi thấy tinh thần và bản lĩnh của mình ngày càng cao, dần vượt qua được các áp lực, thử thách. Hơn nữa, phân tích kỹ, tôi thấy tốc độ phát triển, phản hồi của khách hàng và chất lượng của công ty mình so với đối thủ cạnh tranh trên thị trường dần tích cực. Điều này làm tăng thêm ý chí và niềm tin “Đích của con đường đang đi có vẻ đúng. Vấn đề là cách vượt qua ổ gà, xe cộ và các vật cản khác để đến đích”.
Lê Quốc Kiên
Để sở hữu sản phẩm với giá ưu đãi hoặc cần tư vấn thêm về sản phẩm hãy gọi cho chúng tôi theo số 0868.843.815 / 0868.843.825 / 0246.663.2233 / 0246.663.2277.
Tôi chỉ thấy anh hoang tưởng, và nhiều bạn trẻ thiếu suy nghĩ. Đối với họ tiền và chỉ có tiền, trong khi quên rằng, kinh tế đất nước nói chung phát triển (mà chính mọi ng dân sẽ được nhờ) không nhờ những bánh tráng trộn hay quán lẩu, ăn vặt….lẻ tẻ. Chuyên môn tốt tại sao không phấn đầu thành cho thật tốt để rồi VN có thêm nhiều tập đoàn như các nước? Không có quốc gia nào giàu nổi nhờ gánh bún hàng rong, hay vài nồi lẩu đâu, người VN có cơ hội nhưng vì tham lam đã từ bỏ đi cơ hội của mình, giống như câu chuyện, chọn kiến thức hay chọn túi vàng?
Nếu vì tiền nta đã ko bỏ cv tốt ở bên kia về làm dich vụ này rồi, cái nta hướng đến ko phải gánh hàng rong mà là 1 chuỗi cửa hàng phục vụ theo cách mới, sao bạn ko nghĩ khi phát triển theo chuổix nó sẽ lớn mạnh thế nào, còn có thể phát triển như kfc hay các thương hiệu ăn nhanh nổi tiếng khác, chứ cứ đi làm thuê thì mai chỉ là làm thuê thôi
Thế bạn có biết McDonald phát triển như hiện nay bắt đầu ntn ko?
mình nghĩ bạn không có nhiều hiểu biết về kinh tế vĩ mô, một đất nước muốn phát triển cần trông chờ nhiều (nếu không muốn nói là phần lớn) vào thành phần kinh tế tư nhân, vợ chồng anh chủ bài đứng ra mở tiệm kinh doanh là tạo thêm thu nhập và việc làm cho người khác, đồng thời giải quyết một vấn đề sẵn có tốt hơn (đồ ăn vặt) , tạo thêm thu nhập và giá trị cho xã hội. Nếu nó thành công vượt được mức lương cũ, thì tổng giá trị nền kinh tế của đất nước tăng lên chứ không giảm đi nhé
Mình đồng ý với ý kiến của bạn, nếu bạn Lê Quốc Kiên chuyên môn giỏi và điều kiện tốt vậy tại sao không tự tạo lập công ty tư vấn truyền thông của riêng mình mà lại bỏ nghề đi bán bánh tráng trộn? Giá trị mà bạn để lại cho con mình sẽ là cái gì? Tầm nhìn chỉ loanh quanh bán đồ ăn cho mấy chị em văn phòng buôn chuyện thôi sao. Thật lãng phí công sức và chất xám.
Trong vòng 1h kiếm được 155 người chỉ biết sợ! nói thì giỏi lắm! Nói như bạn Harland Sander và Ray Rock năm xưa cũng chỉ hoang tưởng “tiền” thui! Phát triển kinh tế đất nước là làm sao? Đi làm công ty là phát triển kinh tế còn bán lẩu, bánh tráng trộn là hoang tưởng tiền bạc àh!!!!
Mình thì thấy bạn có tư tưởng lạc hậu quá. Làm quán bún thì ko giàu nổi ah? 1 quán thì ko giàu đc nhưng 1000 quán có giàu đc ko? Chỉ có những người ko có ý chí, ko có đầu óc và sợ thất bại mới nghĩ như bạn thôi. Người ta có ước mơ, có mục đích thì ng ta làm và chẳng gây ảnh hưởng tới ai cả
Nhiều người họ chỉ nghĩ cái trước mắt thôi, chứ không giống bạn. Họ chỉ có biết gia đình và tiền thế thôi.
Đó chỉ là suy nghĩ chủ quan của anh thôi, anh đang đánh đồng mọi người như nhau. Mọi cây đại thụ vĩ đại nhất đều bắt đầu từ một mầm cây bé nhỏ. Anh đã làm gì cho VN mà chỉ trích người khác?
Bạn thành đô USD có biết ngôi nhà được xây bằng rất nhiều loại vật liệu không, mà vật liệu nào cũng cần tốt, thì tổng thể ngôi nhà ấy mới tốt được, chắc bạn biết Mc.donal. KFC…..Họ cũng phải bắt đầu thế nào?
Lời nói của anh làm tôi phải suy nghĩ lại về bản thân mình. Tôi cũng đang công tác tại một ngân hàng với mức lương cũng ổn nhưng cứ đang nuôi ảo mộng làm giàu bằng những thứ mà tác giả bài viết đang đề cập. Cảm ơn anh Thành Đô USA về lời khuyên này.
Tôi mới thấy bạn mới là người hoang tưởng.
Thích nhất nhận xét này
Tuổi trẻ chúng ta đang mơ những giấc mơ quá tầm thường và bé nhỏ
Tôi thấy bạn mới là người hoang tưởng, nên nhớ rằng 90% tổng số doanh nghiệp trên thị trường ở mọi quốc gia đều là các doanh nghiệp siêu nhỏ, nhỏ và vừa và chính số doanh nghiệp này mới là nơi tạo ra công ăn việc làm chủ yếu cho người dân chứ không phải các tập đoàn lớn tuy rằng sự đóng góp về thuế thì các tập đoàn lớn mới là nơi đóng góp nhiều hơn. Một doanh nghiệp nhỏ như của bạn Kiên đã tạo được việc làm cho 22 người là đáng trân trọng. Bạn ấy còn có khát vọng muốn biến nó thành chuỗi cửa hàng thì không phải chỉ là kinh doanh đồ ăn vặt nhỏ lẻ nữa. Nếu phát triển nó sẽ kéo theo cả một chuỗi cung ứng cho nó và tác động đến xã hội là không hề nhỏ. Chẳng phải Phở 24 là một ví dụ sinh động hay sao. Bạn là điển hình cho những thanh niên hoang tưởng hiện nay khi kiến thức, kỹ năng không có nhưng cứ đòi làm cái gì đó cho thật hoành tráng!
Người ta làm giàu chính đáng mà anh toàn ám . Xin anh miễn lo cho thành công hay thất bại của người ta đi . Người giàu và muốn giàu bằng sản phẩm tốt tôi tin người ta trách nhiệm hơn nhiều người
Mỗi người đều có 1 lựa chọn riêng mà chỉ cần họ không hối hận về quyết định đó là được. :))
Bạn nghĩ đến tầm quốc gia quá. Tôi thấy bạn mới là người “hoang tưởng” đấy. Bạn nghĩ áp lực để kiếm được số tiền lớn nó nhỏ lắm sao? Ví dụ người ta trả cho bạn 30tr/tháng mà bạn chỉ cần ngồi chơi thôi sao? Nhiều khi phải chấp nhận đánh đổi hạnh phúc gia đình, bạn bè đấy.. Bạn nói cứ như mấy ông diễn thuyết bán hàng đa cấp vậy.
Muốn có tập đoàn thì phải bắt đầu từ nhà hàng nhỏ. KFC và McDonalds thành công từ món ăn nhanh của Mỹ tương đương với ăn vặt của VN đấy thôi. Bạn mới là người không hiểu gì mà nói xàm.
Oki. Đồng ý với bạn điều này. Nhưng bạn đưa thêm lời khuyên cho hoàn cảnh hiện tại nữa thì good.
Bạn nói vậy chứng tỏ bạn kém, nhát gan. Đoàn Nguyên ĐỨC đi lên từ xưởng gỗ làng. Bạn Kiên này sau vài năm nữa có thể phát triển thành tập đoàn phân phối sản phẩm đồ ăn ra nước ngoài và sớm trở thành tỷ phú USD. Chúc thành công và sớm thành đạt.
Tại sao ông trời ko cho tôi cơ hội của anh ý, tôi rất mong ước được làm trong nhưng môi trường chuyên nghiệp như ở công ty cũ của anh Kiên. Môi trường làm việc năng động, cơ hội như vậy mà bỏ, trong khi nhưng người mong ước đc đi làm cty như tôi ,đi tìm mà chưa thấy
Vậy những công việc đó, để ai làm ?
Vậy anh sẽ nghĩ sao nếu như vợ chồng tác giả sau này có thể thành lập nên một tập đoàn chuyên về các món ăn vặt VN, như KFC, McDonald, Lotteria v.v…?
Bạn là con người chỉ biết ngồi mát mà đòi hỏi ăn bát vàng.bạn nên nhớ rằng 30% tỷ phú thế giới khởi nghiệp bằng những đồ bán lẻ đó…ít người giầu bằng đôi vai và sự nghiệp của gua đình để lại đâu,họ vươn lên bằng chính nỗ lực của họ đấy….có gian nan có thành công,đừng nghĩ nằm ở nhà mà giàu, bạn về quê cấy hai vụ lúa đi,cả đời
Tôi tin vợ chồng họ sẽ thành công,
Chọn con đường nào là việc của người ta. Mình rất ghét loại người đao to búa lớn. Biển mênh mông là nhớ những dòng sông nhỏ. Bạn muốn tập đoàn lớn thì cũng phải biết đi lên từ làm ăn nhỏ chứ. Trứ khi bạn được thừa hưởng gia tài kếch sù thôi
Các tập đoàn lớn bắt đầu từ đâu bạn? Hay suốt đời làm thuê cho 1 tập đoàn lớn để chất xám và năng lực biến thành lợi nhuận cho các tập đoàn này và chảy ra nước ngoài. Ko tập đoàn đa quốc gia nào đi lên từ 1 gã khổng lồ cả.
Cái chúng ta thua nước ngoài ko phải chúng ta không giỏi mà là chúng ta ko biết nuôi ước mơ khởi nghiệp mà hướng đến sự an toàn trong 1 cái vỏ bọc nào đấy.
Qua bài này tôi thấy tác giả có vẻ hơi nhụt chí và chia sẻ lên đây để giải tỏa và tìm sự ủng hộ, đồng cảm để bước tiếp, thế mà bạn lại làm họ nhục chí. Tôi thì sẽ ủng hộ tác giả và hy vọng bạn ấy sẽ thành công một ngày ko xa…
“If you think that you can or you can not, you are both right”
Chả có gì là hoang tưởng hay là thiếu suy nghĩ cả. Bạn nên nhớ một đất nước cũng được nhắc tới nhờ những dấu ấn ẩm thực của nó.. Có thể bạn Thành Đô USA không thấy được sự đóng góp của các món ăn vặt, nhưng nó tạo nên một nền công nghiệp ăn uống khổng lồ mà bao đại gia nước ngoài đang thâu xé tại Việt Nam. Bánh tráng trộn, ăn vặt cần những người như Kiên để chuyên nghiệp hoá nên công nghiệp đó, thì mới có thể đánh bại được Mc’s Donald, Loteria…
Anh nghĩ chỉ làm những cái to tát mới là làm giàu cho đất nước ak?
Anh nên nhớ trong nền kinh tế dù là doanh nghiệp lớn hay nhỏ, chỉ cần nó phát triển tốt, có lợi nhuận và đóng thuế đã là góp phần phát triển xã hội, đất nước. Anh có thấy McDonald’s, KFC, Lotteria… họ cũng bán đồ ăn nhưng họ là những thương hiệu toàn cầu, doanh thu đâu có nhỏ!
Bạn có thể trả lời hộ mình: KFC, McDonal… là gì vậy bạn???
Chúc mừng bạn đã có suy nghĩ của một người nghèo !!!
Trường đời là trường học lớn nhất. Những thất bại anh ấy trải qua chính là những kiến thức anh ấy có thêm được đấy bạn ạ. Không nên kết luận như vậy!
Vậy bạn nghĩ sao về lẩu KiChi KiChi, gà rán KFC, cà phê Trung Nguyên… đó chẳng phải là những tập đoàn khác hẳn với những quán lẩu vỉa hè, cà phê vỉa hè, gà rán vỉa hè…hay sao?! Bạn nói người ta hoang tưởng và nhiều bạn trẻ thiếu suy nghĩ, nhưng tôi là một bạn trẻ 21 tuổi và tôi tin tưởng rẳng anh ấy hoàn toàn có thể thành lập một công ty, tập đoàn với thương hiệu nào đó chuyên cung cấp đồ ăn vặt cho giới văn phòng nếu anh ấy đủ tầm và tâm – tất nhiên nó phải phù hợp với nhu cầu thị trường! Đâu nhất thiết phải cứ “Đao to búa lớn”!
bạn không thấy anh ấy đang nhắm đến một chuỗi hệ thống ah. Và sao lại dừng lại chỉ có Tiền và Quán bánh tráng trộn v. Cổ vũ là thứ xa xỉ với chúng ta quá sao? Đây là một tấm gương khởi nghiệp rất đáng học hỏi. Lương 50tr cũng chỉ là làm thuê cho ng khác đến già bn ah.
Thế thì chỉ suốt đời đi làm thuê mà thôi, mà thường làm thuê chỉ đủ sống chứ chả bao giờ được gọi là sung túc cả… muốn giàu phải làm chủ bạn ạ
Bác không nghĩ tới Lotteria? KFC? McDonald?
Thu nhập tốt, đóng thuế tốt không phải là xây dựng đất nước?
Bác nghĩ cạn quá.
Dân giàu thì nước mạnh. Thế McDonalds nó bán cái gì ?
Tôi tin là mình cứ làm việc mình thấy hợp. Làm tốt việc của mình thì đều là đóng góp cho nước nhà. Không có người bán đồ ăn thì anh/chị tiệc tùng với tiếp khách ở đâu
Nói như bạn sẽ không có câu chuyện của Đoàn Nguyên Đức, Đặng Lê Nguyên Vũ, Hồ Huy..v.v. Phải có những người tham vọng vậy kinh tế mới đi lên được. Người ta có làm gì phạm pháp đâu mà bạn nói như họ bất chấp tất cả vì tiền vậy.
Đồng ý với bạn điều đó. Nhưng anh ấy có ước mơ làm chủ. Và điều đó thật đáng hoan nghênh. bạn muốn việt nam mình mãi chỉ là dân làm thuê mà ko bao h ước mơ làm chủ sao
Bạn không thấy tác giả nói là sẽ phát triển thành chuỗi à. Bạn không thấy kfc à, khởi điểm của họ là gì chắc bạn biết, nghe bạn nói có vẻ bạn chưa hiểu hết mục đích của tác giả , hoặc chưa đọc hết mà chỉ biết chỉ trích.
Anh ấy đang quảng cáo khéo léo ấy, và đương nhiên phải dùng thua lỗ và thất bại để được chú ý, không đơn giản đâu .
Bạn làm gì đc cho đất nước mà nói mạnh mồm thế nhỉ. Bạn chắc gì đã bằng người ta mà chê hoang tưởng
tôi xin chọn túi vàng
lý do : Ai thiếu cái gì thỳ chọn cái đấy thôi bạn ạ.
Bạn đánh giá người khác theo suy nghĩ của mình là không đúng rồi. Hãy ngồi lại nhìn rộng ra nhìn qua những bức tường trước mắt tưởng tượng xem bên kia có gì? Không biết bạn có phải dân kinh tế không chứ theo tôi thỳ 1 gánh hàng rong cũng là thành phần không thể thiếu của nền kinh tế đc bạn ạ
chính cái tư tưởng chỉ thích những tập đoàn lớn mà xem thường các doanh nghiệp nhỏ lẻ đã hại không biết bao nhiêu nền kinh tế. 99,7% các doanh nghiệp Mỹ là doanh nghiệp vừa và nhỏ (ít hơn 500 lao động), và 89,9% doanh nghiệp có ít hơn 20 lao động, đóng góp gần 50% GDP và tạo công ăn việc làm cho khoảng 50% dân số Mỹ. Liệu nước Mỹ có giàu nỗi nếu chỉ có những tập đoàn lớn? Trong khi doanh nghiệp nhỏ có thể được thành lập dễ dàng và phát triển nhanh chóng thì 1 tập đoàn lớn phải mất hàng chục năm với số vốn tương đương ngân khố của 1 quốc gia. Cái gì cũng phải xây từng thấp tới cao, chả ai sau 1 đêm thành lập tập đoàn lớn nhất thế giới cả. Microsoft, Google cũng từng từ cái nhà để xe mà đi lên. Kinh tế của 1 quốc gia có phát triển hay không là phụ thuộc vào tất cả các thành phần tham gia vào nó, chứ không phải 1 vài tập đoàn có thể làm được. Nếu ai cũng bán Roll Royce mà không ai bán bún thì người nghèo không thể tiêu tiền, đồng tiền mà không lưu thông được kinh tế chắc chắn chết.
Chúc anh Kiên thành công. Cũng có vài ý tưởng cho dự án của anh, nhưng có lẽ kinh nghiệm thực tiễn của anh tốt hơn nhiều so với sáng kiến trên giấy của tôi.
Bạn có một cái nhìn thật thiển cận. Bạn nghĩ mục đích của tác giả chỉ là một gánh hàng rong hay sao. Bạn nghĩ ai cũng có mục tiêu cuộc đời là “bồi dưỡng chuyên môn để VN có thêm nhiều tập đoàn” sao? Họ có ước mơ của họ và quan trọng là họ sống hết mình cho ước mơ đó. Họ không tham. Lấy gì của ai mà tham? Câu chuyện ở đây là ước mơ khởi nghiệp. Có ai bảo đi bán đồ ăn vặt hết cả nước đâu mà kêu là không quốc gia nào bán bún hàng rong, vài nổi lẩu mà giàu. Bạn cố tỏ ra tinh vi, nghĩ cho quốc gia nhưng thực sự chẳng hiểu gì cả. Một quốc gia thiếu đi lực đẩy của doanh nghiệp vừa và nhỏ, thiếu tinh thần doanh nhân, hay còn gọi là entrepreneurship mới là một quốc gia không thể phát triển kinh tế được.
Rất lâu rồi mới thấy comment cùng suy nghĩ. Nhiều người khi có tiền chỉ nghĩ đến mớ quán cafe, quán nhậu, chứ ít ai mở công ty sản xuất kinh doanh để mang lại lợi ích cho số đông hoặc mang USD về VN. Người Đài Loan, Hàn Quốc dân số họ ít hơn VN , nhưng họ qua VN làm ông chủ, còn VN thì làm công nhân.
Muốn đất nước giàu trước hết bản thân phải giàu đã anh bạn!Đừng vọi chỉ người khác, tôi tin anh bạn trong bài viết này sẽ thành công!
Nếu bạn làm được như KFC, McDonald’s thì còn tốt gấp vạn lần cái chuyên môn bạn nói.
Người ta thích làm gì là quyền của người ta, tôi thì tin rằng chỉ cần làm tốt công việc của mình thì bằng cách này hay cách khác đều đóng góp được cho xã hội thôi
Thành Đô USA @ Anh quả là một kẻ cổ hủ, chính những suy nghỉ như kiểu anh khiến cho một đất nước chỉ biết đi làm thuê, gia công và phụ trợ. Anh cũng nghỉ làm sao để có những tập đoàn lớn Made by VN, nhưng điều ấy không bắt nguồn từ tư duy làm thê và chờ thời nhé. PHải ủng hộ khuyến khích và có cơ chế đầu tư những tư tưởng mới lạ và tự lập như vậy. Anh nói không thể làm giàu từ gánh hàng rong ư? xin thư với anh, các tỉ phú của thế giới đều bắt đầu từ những tờ đô la nhỏ và nhàu nát, từ những công việc mà a coi là thấp hèn đó. Xin thưa với a rằng những gánh hàng rong kiếm tiền lẽ ấy đã đẻ ra biết bao tỉ phú hoặc triệu phú đó a. Hãy nhìn theo 4 hướng, trên dưới rồi mở miệng anh nhé. Đừng nhìn theo hướng chủ quan của mình mà oang oang nói như thể ta đây là đúng. Có cái nhỏ mới có cái lớn, mỗi quốc gia có một đặc trưng riêng, miễn sao sự khởi nghiệp ấy từ chính tài năng của mỗi người, tôi là một người bình thường, và tôi coi bài báo trên là một động lực để nghiên cứu học hỏi, không biết anh có cái nickname khá kiu USA kia có phải là tỉ phú từ đôi chân đất hay sinh ra đã được giắt vàng ở kẻ răng nên chỉ biết cái to lớn hay cao siêu.
Umh đúng là hoang tưởng :)) . Lấy sở đoản đi đấu với người ta còn sở trường thì chôn vùi nó . Đúng là cố gắng cái gì thì ko sớm thì muộn sẽ thành công nhưng phải xem cái giá trả ra có đáng ko đã ! Con đường đi đến thành công thì nhiều lắm nhưng tại sao phải dại giữa việc chọn đường ngắn hay dài? Nếu là sở thích thì vô tư thôi đường dài cũng ko sao nhưng có chắc đó là sở thích của mình ko? Đáng suy ngẫm :3
Thế bạn có biết các tiệm gà gán, pizza, hamber,… tạo ra biết bao nhiêu việc làm trên khắp thế giới này không thưa bạn! Nhờ những người như bạn mà VN mãi không có được một tập đoàn nào tầm cỡ thế giới cả! Xin các bạn trẻ hãy cứ khao khát, hãy cứ dại khờ! Nhưng làm việc thì phải có kế hoạch, phải có tầm nhìn chứ không được cứ thích là làm! Thân!
@Thành Đô: Bạn nói không đúng!
Mỗi người vào đời bằng mỗi cách khác nhau, con đường khác nhau, không ai giống ại. Chẳng có một xã hội, quốc gia nào chỉ có toàn các tập đoàn lớn, công ty to… như bạn nghĩ cả. Một nền kinh tế hoàn chỉnh thì luôn có muôn hình vạn trạng: từ cao đến thấp, từ to đến nhỏ, từ chuyên sâu đến rộng khắp, từ tự động đến thủ công… mỗi ngành nghề là một mắc xích cùng vận hành chung nền kinh tế. Bạn đừng chê kinh doanh ăn uống hay những hình thức nhỏ lẻ khác, chưa chắc ngành nào quan trọng hơn nghành nào, chưa chắc ai kiếm được tiền nhiều hơn ai – vì Kiên đang nói vấn đề kinh doanh của bạn ấy. Nên bạn phát biểu như vậy coi chừng người ta đánh giá là thiển cận.
Quay lại vấn đề của Kiên, theo như những gì mình đọc được, mình xin góp ý bạn Kiên một số điểm:
1. Ý tưởng của vợ chồng bạn rất hay, là một ngách nhỏ mà vợ chồng bạn thấy được và quyết định kinh doanh, mạnh dạn đầu tư, mình hoan hô.
2. Bạn đã có đối thủ trong lĩnh vực này rồi, nên cần xác định lại một số vấn đề sau,:
– Thế mạnh của bạn trong lĩnh vực này là gì? Ví dụ như: Món đặc biệt, bảo quản, giao hàng nhanh để món ăn còn sốt dẻo… Thế mạnh này đối thủ bạn có bắt chước được không, nếu được thì mất bao lâu? Để bạn có thể định hình được chiến lược của mình…
– Từ thế mạnh đó bạn nên phát triển trước, để bộ máy tinh nhuệ, đảm bảo không lỗ trước đã. Khi khởi nghiệp chúng ta hãy xác định rõ không lỗ trước khi kiếm lời và làm giàu. Bạn có cần đầu tư dàn trải và phát triển nhanh đến như vậy không?
– Bạn xem nên tận dụng một số thế mạnh mà mình đang có: Nhà cửa ông bà là nơi sản xuất, vì bạn kinh doanh đồ ăn vặt online, giao hàng. Khi hệ thống đã ổn định thì bạn hãy mở rộng và thuê mặt bằng để nhẹ chi phí vận hành.
– Bạn hãy điều khiển dự án, chứ đừng để nó điều khiển mình.
Vài dòng xin góp ý với bạn. Chúc vợ chồng bạn sức khỏe và thành công!
Anh nói chuẩn luôn. Phải đăng nhập vào like cho anh. Như anh nói chắc nước Mỹ không giàu được nhờ vào mấy củ khoai tây rán , mấy cái cánh gà với mấy cốc cafe bán ở cửa ga anh nhỉ .
1 thất bại là một bài học lớn, quan trọng la đừng nãn với những thất bại đó. Tôi tin chắc 100% bạn sẽ thành công. Ngay chiều nay tôi sẽ tìm đến quán ban ủng hộ.
Mc donal và kfc khởi đầu có lẻ tẻ không ? Phán như thánh
Rất ngưỡng mộ quyết tâm làm chủ kinh doanh của vợ chồng bạn Lê Quốc Kiên. Chúc hai bạn thành công.
Em nghĩ anh chị đã rất cố gắng và tỏ ra bản lĩnh trong thời gian qua. Điều đó em thấy là đúng và không có gì đáng chê trách (dù nhiều người nói là điên, nhưng thường điên rồ mới đem lại nhiều điều thú vị không tưởng được). Giống như Steve Jobs vậy, ông ấy đã thất bại rất nhiều, bị chỉ trích kịch liệt nhưng vẫn luôn duy trì một mục tiêu duy nhất, có lúc đã vụt tắt hoàn toàn cơ nghiệp nhưng ông ý vẫn bản lĩnh quay trở lại. Em thấy anh là một người có đầu óc, có tính toán tỉ mỉ, có suy xét cẩn thận, nhưng cái gì đơn giản thì sẽ dễ dàng hơn đúng không?! Vì thế cứ làm thôi, đến đâu lo đến đó. Người ta mất cả chục năm thua lỗ rồi cũng rút ra được kinh nghiệm, mình cũng vậy. Có sai mới biết sửa. Chúc anh chị may mắn nhé!
Theo ý kiến cá nhân riêng của mình thì đã sai lầm ngay từ khâu quản trị. Làm đồ ăn vặt mà ko tập trung chất lượng đồ ăn, giá thành, đa dạng thay đổi mà dàn trải làm chi phí đội lên qá cao. Càng làm càng lỗ thôi. Cạnh tranh ko lại quán vỉa hè đâu!!!
Anh chị để ra 1 bài học cực kì đắt giá cho tầng lớp trung lưu.
kiên trì + tìm ra lổi và khắc phục = thành công. chúc các bạn may mắn.
Anh ơi !! Quá hay…em phục anh.chị….e cũng có ý định…nhưng không nghĩ là phức tạp và quanh co như vậy….quá khó khăn cho việc khởi đầu…..chúc anh chị thành công
Noi rat nhieu, ma lam thi it.
không có con đường nào trải đầy hoa hồng.
Có! Con đường hoa hồng 2 bạn đó đã từ bỏ.
chúc bạn thành công!
Trước đây công ty tôi cũng được một bạn sinh viên kinh tế đầy nhiệt huyết như bạn Kiên thuyết phục để làm Cơm văn phòng phục vụ tận nơi cho dân văn phòng ở Hà Nội, dự án được tính toán tỷ mỷ , chi tiét dày khoảng 50 trang giấy, tôi đồng ý cấp vốn cho làm thử và sự thật đúng như bạn Kiên nói Một trời một vực so với lý thuyết trên giấy, rất may tôi cho dừng ngay sau thử nghiệm nên hạn chế thiệt hại.
Sau 12 năm tôi thấy tất cả những ai xông vào lĩnh vực đưa cơm trưa tận nơi cho Dân văn phòng đều thất bại
Lý do đơn giản là chi phí luôn lớn hơn lợi nhuận
Những lớp dạy làm giàu, những sách dạy làm giàu, những câu chuyện làm giàu nhanh và dễ dàng đã tạo nên một tầng lớp người trẻ tuổi rất ảo tưởng và ngoan cố, gây bất ổn trong xã hội,
Cố gắng nhưng cần khôn ngoan là điều cần thiết nhất với người lao động
Quang Huy ( Hà Nội )
Doc qua bai viet tren toi rat tiec cho vo chong cua ban ! Neu ban con muon KD hang online thi ban co the ban hang cac San Pham cua mot dia phuong nao do. . . Chang Han nhu Ben tre , ban o TP HCM nhung que quan ban o Tinh hay TP nao ?
TP HCM là nơi tập trung dân số có mức sốnv cao và nhu cầu cao. Món ăn vặt là 1 loại kinh doanh mà hướng đến khách hàng mục tiêu có nhu cầu rất là hạn chế. Không phải ai cũng thích mà ăn nó, mà thật sự giao hàng cho dân vă phòng là 1 điều ko phải đơn giản từ khâu nhận order đến giao tận nơi cho khách. Ví dụ ở bến tre thì liệu có khoảng bao nhiêu phần trăm khách hàng có nhu cầu ăn vặt. Kinh doanh là 1 chuyện mai rủi. anh chị đã bị quá xa cái khoảnh cach hòa vốn đến sinh lời. Nhưnh anh chị sắp thành công rồi.
Trước hết xin chia buồn cùng bạn… vấn đề của bạn là: kinh doanh ăn vặt thì lợi nhuận không cao phải nhờ nhiều đơn hàng mới có lợi nhuận cao, nhưng mô hình kinh doanh của bạn lại theo kiểu thức ăn nhanh: pizza hut, lotte, kfc v.v… thì bạn sẽ phải trả nhiều chi phí cho nhân viên cao hơn nhiều so với sản phẩm bán ra. Mặc khác là ăn vặt thì tâm lý khách hàng là rất quan trọng, bởi khi họ có nhu cầu thì ngay lập tức phải có sự đáp ứng nhanh ( họ thèm ăn xế là cái ăn tự phát lúc nhàn rỗi không phải bữa chính nên không phải lúc nào cũng ăn ). Và tốt nhất bạn nên nhận đặt mua trong bán kính 10km. Và chọn lượng khách hàng có nhu cầu ăn vặt nhiều hơn là khối văn phòng ( khối tự phát ). Lượng khách không cao khách đến ăn và mua về, nếu bạn tập trung phát triển món ăn vặt cho thật ngon trước và tập trung cho việc bán tại chổ, khi khách ăn ngon nhất định sẽ nhớ và ghé tiếp để ăn và mua về sẽ nhiều hơn. Khi đó cái ăn vặt tự phát của họ sẽ chủ động hơn và bạn sẽ giảm được rất nhiều chi phí cho nhân viên giao hàng và bếp. Khối tự phát đa phần là: có hứng ăn vặt tức thì khi rỗi việc, nhưng khi đặt hàng xong. Trong thời gian chờ đợi và khi nhận hàng rồi thì họ đã có việc làm nên không còn thời gian thưởng thức và ăn vội vàng. Bạn không thể chủ động được việc này và đây là lí do bạn sẽ mất nhiều chi phí cho nhân viên nhưng không lời. Chúc bạn sẽ thành công
Sai lầm lớn nhất của bạn là duy trì mô hình bán lẻ (vốn tốn rất nhiều nhân lực) để thu về nguồn thu cực ít (bán đồ ăn vặt không ai mua đơn hàng lớn cả) Chính từ sự mâu thuẫn nguyên thủy này sẽ là mấu chốt cho vấn đề bạn càng làm nhiều – lỗ nhiều. Dừng lại trước khi quá muộn đi bạn.
mong gặp lại a trong đội xích lô của e sớm
Anh Lê Quốc Kiên “giỏi” toàn diện!
E thắc mắc là sao mỗi lần thất bại anh chị lại càng mở rộng quy mô kinh doanh vậy?
Xin chào bạn, có vài gợi ý cho bạn đây:
– Bạn nên chú ý đến biến phí và định phí khi kinh doanh ngành dịch vụ ăn uống này, nếu cái nào cao quá bạn phải điều chỉnh lại.
– Bạn cũng chú ý đến “Food Cost”, thông thường chi phí cho nguyên vật liệu chỉ chiếm không quá 33% giá của thành phẩm. Bạn nên điều chỉnh hoặc là tăng giá thành phẩm hoặc giảm giá thành nguyên vật liệu.
– Bạn lập “Recipe” cho từng món ăn để có thể theo dõi “Food Cost” một cách chi tiết. Cái này tương tự như BoM trong ERP đấy bạn.
– Bạn kiểm tra lại bếp của bạn, các process hợp lý chưa? Bạn có tối đa hóa nguồn nhân lực chưa? Có ai rảnh rổi mà vẫn được trả lương ko? Bạn cũng kiểm tra nhân viên bếp của bạn có “phù phép” giá, chất lượng hay số lượng nguyên vật liệu hay ko? (khá nhiều chef hoặc cook làm việc này)
– Bạn ko thể “tay không bắt giặc”, bạn ko biết gì về ẩm thực thì tốt nhất bạn đừng làm. Nếu bạn quyết tâm thì hãy đi học, khóa ngắn hạn 6 tháng cho bếp trưởng điều hành, hoặc bạn có thể nhờ trường dạy theo yêu cầu của bạn.
– Bạn có khách hàng mục tiêu rồi thì cứ theo khách hàng mục tiêu đó. Dân văn phòng, trước hết phải đẹp cái đã, đẹp cho khách họ chụp để up facebook, sau đó phải ngon. Bạn có thể trình bày xấu nhưng bắt buộc phải ngon, bạn trình bày đẹp mà ko ngon thì “xác cmnd” đi là vừa. Bạn có thể tham khảo cách trình bày như suất ăn hàng không vì điều kiện hoạt động cũng giống như của bạn.
– Bạn có thể thêm các món ăn như finger food, hay fish & chips để đa dạng menu.
Chúc bạn may mắn.
Quan trọng là đồ ăn ngon, sạch sẽ
Dân văn phòng có phải lức nào cũng ăn được đâu? Thức ăn mà nguội thì rất khó ăn? thời gian chờ đợi lâu thì mất hứng. Mặt khác nơi ăn uống ở văn phòng là phức tạp chứ không giống ở nhà. Việc tiếp cận quá nhiều công ty chắc chắn gây khó khăn cho việc quản trị đưa hàng (ảnh hưởng đến mức độ chuyên nghiệp của nhân viên)……Tóm lại lỗ vậy là còn may đấy (cần cù bù cái đầu). Vợ chồng anh tự đặt mình vào tình huống quá nhiều vấn đề phức tạp cần giải quyết mà nguồn lực rất có hạn.
theo chiều hướng này thì tốt nhất là dẹp quán và tập trung lại công việc chuyên môn, trog thời gian chú tâm vào chuyên môn thì nên tích cực học hỏi và cug là lúc để tích lũy vốn, để xảy ra cơ sự này là do bạn đã sai ngay từ đầu…..bạn đầu tự vào 1 lĩnh vực mới nhưng lại chẳng có 1 chút kinh nghiệm về nó mà cái bạn có chỉ là niềm tin lớn và tham vọng xa vời….dẫn đến cái bạn nhận đc chỉ là thua lỗ vs thất vọng, tôi nghĩ vợ chồng bạn nên dừng ngay việc kinh doanh này và tập trung đầu tư cho những gì mình đang có thế mạnh, đó là công việc chuyên môn và cho thuê nhà trọ…thiết nghĩ khi mọi thứ đã ổn định vững chắc và có thời gian suy nghĩ, tìm tòi học hỏi kinh nghiệm thì bạn sẽ chọn lựa được công việc kinh doanh hiệu quả, kinh doanh là thực tế chứ k fai trò chơi ảo tưởng mà chỉ cần nói có ý chí là được, đã là thực tế thì fai suy nghĩ thực tế
rất đáng khâm phục! ^^
Đây chính là minh chứng cho việc sếp ở doanh nghiệp lớn hay tốt nghiệp MBA đứng ra khởi nghiệp đều ngỏm. Bởi vì tất cả những gì anh học ở trường và làm ở doanh nghiệp lớn nó đều đã có quy được xây dựng rất nhiều năm và chứng minh được tính hiệu quả. Còn khởi nghiệp là đi tìm một cái mô hình mới đáp ứng được nhu cầu của thị trường và phát huy được hiệu quả. Lỗi của anh ở đây là chưa chứng mình được mô hình của mình phát triển hiệu quả, bền vững mà đã phát triển nóng. Cái mô hình của anh còn bị lỗ mà anh lại nhân rộng lên để lỗ nhiều hơn. Vấn đề cốt yếu nhất là sản phẩm mà anh còn chưa khắc phục được anh đã vội mở rộng. anh làm tư vấn chiến lược chắc anh cũng hiểu được tính mùa vụ. Đối với sản phẩm của anh thì tính mùa vụ sẽ quyết định rất nhiều, mùa nào thức nấy nhưng anh chưa hoạt động được hết một năm, chưa nắm được tính mùa vụ và chu kỳ sản phẩm trong một năm mà anh đã vội phát triển nóng. Không rõ kết quả anh phân tích tài chính như thế nào nhưng với khởi nghiệp anh nên để vốn lưu động có thể duy trì hoạt động khi không có doanh thu ít nhất trong 6 tháng. Anh nên lập 3 phương án kinh doanh và trường hợp xấu nhất vẫn có thể duy trì được.
chúc 2 bạn sớm thành công
chuc thanh cong
cố lên anh 🙂
hãy làm 1 món nhưng mà chất, thế là đủ
Sai ngay từ đầu. Nếu thu nhập 1 tháng 20 triệu rồi mà còn muốn gì nữa. Bán đồ ăn vặt tưởng dễ xơi lắm sao. Hài quá !!!
Minh cũng dự định mở 1 quán trà sữa + thức ăn nhanh….mình khác anh kiên ở chỗ là mình chủ động được chất lượng vì vợ mình có nhiều năm trong việc nấu trà sữa….theo mình nếu làm việc gì đó thì phải theo chuyên môn của mình và cư thế phát triển…tiếc cho anh kiên là vợ chồng anh đều có chuyên môn tốt của công việc mình đang làm và đồng lương đáng mơ ước với rât nhiều người….lại đi đổi qua làm thức ăn vặt trong khi anh lại không biết chế biến thức ăn mà lại phụ thuộc hoàn toàn vào việc thuê bếp…theo mình đó la thất bại…dù sao cũng chúc anh chị thành công với kiên trì của mình…..
Chiến lược của bạn sai lầm từ khâu nền móng, đó là chất lượng thức ăn. Nếu món ăn vặt của bạn ko đủ ngon đủ lạ thì khó có ai quay lại lần 2. Rất may bạn đã nhận ra được điều đó và đang sửa chữa lại mọi thứ. Lỗ 150tr cho 1 giấc mơ làm giàu vẫn là quá rẻ :), mình từng lỗ nhiều hơn rất nhiều nhưng ko đủ can đảm tiếp tục như bạn. Chúc bạn thành công!
Điều tôi thấy lạ ở đây là a nói có được số khách hàng là 700 công ty mà trung bình đơn đặt hàng một ngày lại chi chỉ có 15-20 đơn đặt hàng?
chúc anh kiên sớm thành công với chuỗi cửa hàng mới và chị kiên được mẹ tròn con vuông.
Cố gắng lên bạn. Quan trọng nhất là bạn xác định rõ mục tiêu và có đủ bản lĩnh để quyết tâm đạt được mục tiêu. Hãy lắng nghe chính mình, đừng quá quan tâm đến việc người khác bình luận về việc mình làm như thế nào. Tôi mạo muội cho bạn một lời khuyên: hãy làm ra những sản phẩm như những sản phẩm dành cho chính mình và những người thân yêu của mình nếu mong những sản phẩm này được khách hàng đón nhận. Hãy trả lời tốt câu hỏi: nếu là mình thì mình có mua không và nếu không thì tại sao. Nếu không tự thuyết phục được mình thì đừng mong thuyết phục được khách hàng.
“Keep moving foward.”
Chúc anh sớm gặt hái được thành công
Hai vợ chồng bạn góp phần giảm hiệu quả công việc của dân văn phòng. Các Sếp không thích điều này.
Xuất phát điểm đúng, hành động sai
Lẽ ra phải chân trong chân ngoài, hoặc anh đi làm hoặc vợ đi làm để có thu nhập ổn định. Dùng tiền thu nhập đó để ” nuôi ” lại hoạt động kinh doanh riêng.
Muốn làm doanh nhân thì phải đi bằng 2 bàn tay trắng, còn đằng này 2 bàn tay mỗi tháng kiếm hơn 20 triệu, thật dại khờ cho vc bạn
Bạn này bị ảo tưởng sức mạnh. Cái sai từ việc hoạch định kế hoạch quá xa rời so với thực tế, điều này làm bạn thất bại.
bài viết của anh chị đang là vấn đề em đang quan tâm, bài viết của anh chị giúp cho em nhìn nhận ra đc rất là nhiều vấn đề mình cần và thiếu sót. Cảm ơn vì bài viết
Hi anh,
trân trọng những gì anh đã và đang cố gắng,
em sẽ hỗ trợ anh các loại mặt hàng bao bì giấy đóng gói dành cho các sản phẩm này.
Cố gắng lên anh,
Duc
chuẩn bị chu đáo vậy mà vẫn không ăn thua
Khâm phục vợ chồng bạn. Tôi cũng đang làm quản lý cho một trường tư thục. Tôi cũng có ý tưởng kinh doanh nhưng là ươm cây hoa đà lạt trên đất Bắc. Biết là sẽ rất khó và mọi người sẽ phản đối. Nhưng nếu không làm thì cả đời này tôi sẽ phải tiếc nuối. Cố lên tôi ơi!.
Bạn nhiều chiến lược và tầm nhìn rộng nhg tui rất ngạc nhiên là bạn khg quan tâm về chất lượng món ăn và khâu bếp cho mấy thì phải. Tui cũng làm vp hơn chục năm nay, cũng ghiền ăn vặt nhg chỉ ăn những món có lợi cho sức khoẻ như trái cây tươi hay detox drinks, nếu có buồn miệng lắm thì nhất định phải kiếm địa chỉ ăn hàng thật NGON. Nếu ngon dù có đợi giao hàng lâu tí cũng khg thành vấn đề. Chúc bạn thành công hơn!!
1 bài chia sẻ thật hay, đầy tâm huyết, nhiệt huyết và cách quảng cáo rất ý nhị. Tuyệt vời, mình sẽ ủng hộ bạn.
Việt Nam chúng ta có rất nhiều món ăn ngon nhưng thử hỏi có mấy người thành công với ngành nghề ăn uống vì bản chất là làm dâu trăm họ rất khó. Chúc bạn thành công.
Rất cám ơn kinh nghiệm được chia sẽ từ anh .
Cả 2 vợ chồng đang có việc làm lương cao ổn định mà lại bỏ hết đi kinh doanh một mô hình mà ko biết là có thành công hay ko, quá liều lĩnh.
Bạn là người bản lĩnh; tuy nhiên cần nhấn mạnh là vợ chồng bạn quá liều lĩnh. Đã là giỏi thì đâu nhất thiết một lúc phải nghỉ việc cả 2. Tuy vậy, mình vẫn tin bạn thành công trong kinh doanh với tư các là ông chủ.
Một lý do đơn giản cho sự thất bại của bạn là đồ ăn dở.
Đồ ko ngon thì sẽ chỉ ăn 1 lần và ko bao giờ quay lại.
2 là cách quản lý nhân viên quá thừa thãi. Làm theo kiểu vừa làm vừa chơi vừa ăn như chính những khách hàng của bạn định bán. Vừa làm vừa gọi đồ ăn đó.
Ý kiến nhỏ.
Mình xin có ý kiến tn:
1: bạn nói qá nhiều nhưg k tập trung. Cái sai của bạn ngay từ đầu là chưa tìn đc trọng tâm mình cần chinh phục của công viêc m chọn.
2: 2 lần thấg bại đã qa mà vẫn chưa tìm đc ra lối đi cho mình. Bạn đag tự làm mình đuối đi. Kinh doanh k thể nói cố là đc, nó còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố khác: tiền, thời cơ, may mắn, góc nhìn….
3: Bắt đầu kinh doanh thì quy mô to k hẳn là 1 lợi thế. Sự tập trung và đánh trúng mới là điều cần thiết!
Chúc bạn thành côg trong lần 3.
Lý thuyết và thực tế thì hoàn toàn khác nhau, tôi chỉ thấy gia đình anh ngày càng đi đến chổ khổ hơn.
Bạn cần tập trung vào SẢN PHẨM vì đây là đồ ăn nên chất lượng phải được ưu tiên hàng đầu vì đây là vấn đề lớn nhất tôi nhận thấy qua bài viết của bạn. Chúc bạn vượt qua được các ổ gà và thậm chí ổ voi trên con đường bạn đã chọn. Thân mến
Bạn vẫn tiếp tục cố gắng thêm nữa chứ? Tôi ủng hộ bạn,,, dù chỉ là về mặt tinh thần…hihi
Điên rồ thật! Đúng là tiền không bao giờ là đủ.xem ra phải thất bại nhiều lần nữa thì may ra vợ chồng bạn mới thành công được.để đến lúc đó thì chắc là xong rồi.
Tính toán cực nhiều mà cốt lõi là đồ ăn thì ko chú trọng. Sếp a quá đúng khi mà a ko biết gì về ẩm thực lại làm ẩm thực. Marketing tốt có thể khiến sản phẩm của bạn bán chạy hơn những sản phẩm tốt khác. Nhưng sản phẩm của anh lại ko có giá trị. Tôi thấy anh nên làm kênh phân phối những đồ ăn vặt thì hợp lý hơn.
Em cũng chúc anh chị thành công. Nhưng em cũng có đôi dòng suy nghĩ của mình : theo em thì anh chị có thể thử cách giảm chi phí xuống, thử nghiệm ở một mô hình nhỏ hơn. Ở đây như là : anh chị đặt mục tiêu nhỏ hơn như là xung quanh bán kinh 500m- 800m, các tòa cao ốc, văn phòng gần mình, thuê ít người hơn, để làm sao thỏa mãn được nhu cầu của khách hàng. Tìm được thương hiệu và tiếng nói của mình trong giới ăn vặt. Rồi sau đó thì khi anh chị có kn hơn rồi thì có thể nới dần bán kính. Thử nghiệm với mô hình lớn hơn và mục tiêu cao hơn.
– Còn về chạy 2 mô hình song song: 2 đối tượng khách hàng khác nhau thì theo em, a/c nên làm tương đối tốt 1 mảng rồi sẽ sang mảng kia để có thể chuyên nghiệp hóa hơn. Đôi dòng suy nghĩ của em, có gì anh chị tham khảo.
hãy tạo ra sự sáng tạo và khác biệt. quản lý là quan trọng nhưng sáng tạo mới tạo ra xu hướng và thương hiệu
Không cần nhiều món, chỉ cần vài món thật ngon và đặc biệt, ví dụ như món đặc sản nổi tiếng phù hợp là được, có thể thay cho bữa ăn trưa thì càng tốt, chứ chỉ là món ăn vặt thì hơi khó. Chúc anh chị thành công.
thành công ko năm ngoài tầm tay của anh chị, quan trong chưa bao gì là tiền, nếu ai nói đến tiền trong hình thức này là sai, nếu chỉ là tiền thì sẽ ko có cái lần thứ 3, chỉ đơn giản à đam mê, thứ quan trọng nhất chính là bài học, trước khi làm za bóng đèn thì trước đó có 999 cái thất bại, tuy nhiên kể từ cái thứ 1000 sẽ ko còn cái thất bại…. trường hợp của a cung vậy, chỉ cần 1 cái thành công thi a sẽ chỉ nhận thành công ….
Xét về cá nhân thình anh chị quyết tâm và có hành động cụ thể. Nhưng đúng là nói hơi nhiều, và nghiên cứu không kỹ. Xét về toàn diện, ngành đầu tư này của anh chị nếu thành công sẽ mang lại lợi ích cho bản thân anh chị, nhưng sẽ là ko tốt cho các ông chủ doanh nghiệp khác khi cổ xúy cho nhân viên của mình ăn vặt và tám chuyện trong giờ làm. Việc nghỉ ngơi vài phút khi mệt mỏi là điều hiển nhiên, nhưng nếu nhân viên mất công chọn món, gọi món, rồi ăn và tám,… sẽ làm giảm hiệu quả công việc đi rất nhiều.
Em nghĩ cốt yếu ở đây chính là chất lượng mà anh chị mang lại cho khách hàng…đặc biệt khi mà đối tượng khách hàng mà anh chị nhắm đến lại là dân văn phòng. Đây là nhóm đối tượng khách hàng rất khó tính. Khi sử dụng sản phẩm họ sẽ ngay lập tức đưa ra nhận định về sản phẩm như độ vệ sinh…thái độ phục vụ của nhân viên…pla…pla. Đây chính là lúc sản phẩm của anh chị lưu lại trong đầu họ là tốt hay xấu. Nếu tốt thì đương nhiên họ sẽ quay lại…còn nếu xấu kết hợp với hiệu ứng đám đông thì khả năng họ quay lại với anh chị là rất thấp. Chúc anh chị thành công! Chia sẻ của một chủ cửa hàng thức ăn nhanh 22 tuổi. 🙂
Tôi đọc hết bài báo, nhưng tôi không thấy anh đề cập đến để tiếp cận khách hàng, khách hàng biết đến anh từ những kênh nào? Nguồn thực phẩm anh lấy từ đâu?….
Tôi thấy bạn đã 28 tuổi và đã từng làm ở một công ty lớn rồi mà vẫn còn trẻ trâu quá, có lẽ bạn nên quay trở lại làm công việc trước đây còn cao cả hơn. Muốn thành công trong một lĩnh vực nào cần phải có năng khiếu và niềm đam mê đối với lĩnh vực đó. Như bạn đã nói là bạn không rành về các món ăn vặt chứng tỏ bạn không đam mê và không biết gì về ẩm thực, muốn khách hàng chấp nhận món ăn của mình thì bạn phải bỏ ra biết bao tâm huyết vào món ăn đó và không ngừng sáng tạo để tạo nên một sự khác biệt chứ không đơn giản là chỉ làm cho ra hồn mấy món ăn vặt như mấy người bán hàng rong rồi đi lấy tiền thiên hạ đâu, mấy món đó người Việt mình khoái ăn ở hàng rong hơn là gọi ở một tiệm đàng hoàng như bạn, đơn giản vì chúng rẻ hơn và vì thói quen từ xưa đến giờ và bạn sẽ không cạnh tranh lại mấy bà hàng rong đâu nếu tiếp tục làm như vậy, tóm lại ở đây là bạn nên bỏ tâm huyết và sáng tạo hơn đi còn không được thì nên quay lại nghành cũ, chúc bạn sáng suốt và thành công.
May mắn là một yếu tố không thể thiếu trong kinh doanh.
Rất hy vọng vợ chồng anh thành công. Em nghĩ hướng đi của anh đúng rồi, vấn đề là phải thận trọng tránh những rủi ro trên đường.
Có chí khí! chúc 2 vc thành công!
Bạn cho mình số đt mình cũng đang có cùng chí hướng đó
Mặc kệ những ý kiến tiêu cực đi bạn! Nếu cứ duy trì được sự đam mê và giữ cho mình cái đầu “lạnh” để làm việc thì bạn sẽ sớm thành công thôi! Riêng về sản phẩm thì mình hơi thắc mắc về tính đặc trưng và riêng biệt? Vì như thế nó sẽ hấp dẫn hơn để có một lượng khách hàng trung thành và ổn định!
Em thấy anh là một người có hiểu biết rất sâu về lĩnh vực kinh doanh. Em cũng có những sở thích đam mê về kinh doanh như anh. Lĩnh vực của anh là khá độc. Vì ít người làm chuyên sâu về lĩnh vực này. Có trải qua thất bại với có thành công. Nhưng theo suy nghĩ riêng của em thì nên hướng đến theo su thế chung về các nhóm đối tượng bình dân hơn nữa mức giá bình dân mà lại ngon. Thời gian giao hàng trong 1km chỉ tầm 15-20p. Ban đầu có thể sẽ thua lỗ nhưng sẽ kéo lại được về mặt thương hiệu quảng bá đến từng nhà từng trường từng công ty một. Chúc anh thành công.
Hai bạn rất tuyệt vời đấy, đừng nghe những comment tiêu cực của mấy bạn mà nản lòng, chúc hai bạn thành công !
Mình thì tin vào vào cảm nhận của bạn, chúc bạn thành công “Nhưng trước khó khăn đè nặng này, tôi thấy tinh thần và bản lĩnh của mình ngày càng cao, dần vượt qua được các áp lực, thử thách. Hơn nữa, phân tích kỹ, tôi thấy tốc độ phát triển, phản hồi của khách hàng và chất lượng của công ty mình so với đối thủ cạnh tranh trên thị trường dần tích cực. Điều này làm tăng thêm ý chí và niềm tin “Đích của con đường đang đi có vẻ đúng. Vấn đề là cách vượt qua ổ gà, xe cộ và các vật cản khác để đến đích”.
bài viết của anh rất là đi sâu vào quan điểm em đang vướng mắc, cảm ơn anh vì bài viết.
làm theo kiểu tìm những quán ăn vặt thật ngon trên địa bàn, rồi mua buôn của họ, có ngon hơn là tự thuê bếp và mất chi phí ko?cố gắng xây dựng 1 hệ thống: nguồn ăn vặt ngon, nhân viên giao hàng thường trực khu vực.
Tôi nghĩ bạn nên coi lại vấn đề nhân sự, đừng tuyển nhiều quá, sẽ làm dội chi phí lên, vấn đề mà bạn cần quan tâm chính là giá cả và chất lượng đó.
Mình không có ý kiến chê bai gì vì có thất bại mới có thành công. Có 1 cái đa số ng trẻ Việt Nam kể cà mình luôn bỏ sót khi bắt đầu kinh doanh là các rủi ro. Đa số ai cũng tính tới các lợi nhuận, nhiều như thế nào, phát triển như thế nào. Nhưng lại bỏ qua các yếu tố ảnh hưởng tới kinh doanh từ chi phí tới quản lý hay những yếu tố đặc biết giúp khách hàng nhớ đến mình.
khách hàng ăn nếu đợi quá lâu sẽ mất hứng, còn chi phí ăn hàng ngày nếu cao quá khách cũng sẽ từ bỏ
Đọc mà em thấy ngưỡng mộ anh chị quá. Anh chị mà có cơ sở ngoài này em em săn sàng làm không công để thử sức mình cũng như học hỏi kinh nghiệm. Em rất muốn đầu tư kinh doanh và thử sức mình nhưng còn gặp nhiều khó khăn như ý tưởng, mô hình, tài chính hay đối tác đầu tư. Cố lên anh chị. Vừa học vừa làm vừa rút kinh nghiệm. Giống như Robert nói thì phải mất 10 lần thành lập một doanh nghiệp thì mới thành công đc một lần. Em rất tin tưởng pử anh chị!!!
Đọc bài viết của bạn thì mình thấy 2vc bạn có nghị lực tốt , nhưng sống theo kiểu bon chen với xã hội , bon chen với đồng tiền chứ không phải vì đam mê, với nghị lực thì cty bạn có thể thành công , nhưng sẽ không phải ngoài mong đợi.
Tuyệt vời quá
chúc anh thành công!
Chúc bạn thành công. Hãy kiên định. Dù thất bại đi nữa ta cũng có rất nhiều thứ để học và tích luỹ
Co len anh Kien.
nếu chuyển sang kd thực phẩm sạch hoặc đặc sản chắc dễ thành công hơn
Giá quà ăn vặt của bạn cao quá, “mỗi ngày 2,5 triệu đồng cho 15-20 đơn hàng” => 100K/ đơn hàng. Theo tôi bạn chia giá quà của bạn nhỏ hơn (khoảng 50K/ suất) số lượng vừa với 1 đến 2 người ăn thì khẩu vị dễ đáp ứng hơn, nếu nhóm có 4 người thì người ta đặt 2 suất với 2 món khác nhau (hợp với khẩu vị của 4 người). Chúc vợ chồng bạn sớm thành công.
thực sự khâm phục bản lĩnh anh chị .bản thân em cũng làm đồ ăn nhưng vẫn chưa đủ bản lĩnh để thay đổi và mạo hiểm.đọc xong lại thêm phần quyết tâm.chúc anh chị thành công
2 vợ chồng bạn rất bản lỉnh hãy cố gắn duy trì và nãn lòng, trc mắt 2 vợ chồng bạn cần thu xếp và lo cho đứa bé trc. Trong thời gian đó bạn là người đứng ra tìm hiểu và phân tích hết những sai lầm trc của mình. Tôi nghỉ bạn chắc sẽ thành công
good đấy! nhưng ai cũng như bạn thì Bill Gate đi bán ca rem rồi!
Rất ngưỡng mộ ý chí và sự quyết tâm của vợ chồng em. Chúc vợ chồng em thành công nhé. Sẽ ghé quán ủng hộ
Ý tưởng KD của anh đã nói lên phong cách làm việc của đại đa số các công ty nước ta. Nhưng dù sao cũng rất khâm phục ý chí của anh chị. Hy vọng anh chị thành công không chỉ ” thức ăn vặt ” mà còn nhiều hơn nữa…
Ý tuởng tạo nên tất cả từ hp đến tiền bạc và địa vị xã hội! Những người chỉ biết nói nguời khác hoang tuởng đơn Giản vì họ sợ thất bại và chỉ nghĩ đến thất bai mà thôi. Cố lên atrai cgái 🙂
Tin chắc trong vòng 2,3 năm tới…công ty của bạn sẽ trở thành 1 thương hiệu. Good luck
Chuc a thanh cong, kham phuc y chi va su kien tri cua ac
nghe anh chị nói có động lực phấn đấu , vì em cũng đang đi những bước như anh chị . Em cũng bỏ việc để làm , bước đầu e cũng thất bại, giờ em đnag khởi nghiệp lại . Hi vong lần này em lấy lại những gì đã mất và kiếm thêm đc . em xác định sẽ đi lượm tiền lẻ rồi ” Siêng nhặt chặt bị ” mà .
Em cảm ơn anh chị đã chia sẽ bài viết này . Vì thực tế em đang đi theo bước của a/c nhưng em ở quê ko đc như Sg. Ban đầu em cũng mở quán cafe, nhưng vì nôn nóng ko tìm hiểu rõ nên e thất bại và lỗ 15tr trong 2,5 tháng . có lẽ số tiền của em chẳng là gì nhưng với em nó to lắm đó a/c.Vì ở quê em 1 ly nước mía giá chỉ 2.5k bằng 1/3 SG Giờ đây em lại bắt đầu lại làm cafe và giải khát , ăn vặt đánh vào giới lao động và sinh viên, học sinh . Nhưng gì anh chị chia sẻ làm em có thêm động lực phấn đấu . Hi vọng lần này em hòa vốn, để phát triển ở tương lai .
không ai thành công mà không từng thất bại.
Bạn có tham khảo các món ăn vỉa hè ko. Nếu là mình. Mình nghĩ sẽ Thử hết các món ăn vỉa hè xem nhu cầu thực tế của dân vp. Hợp tác với họ. Sau này sẽ tham khảo công thức đó. Tạo ra công thức riêng mình. Thấy thuê đầu bếp nhưng chắc gì phù hợp với thị hiếu ăn văt món ăn vỉa hè
Anh chị à.
Theo mình mỗi ngày anh chị đặt ra 7 món.ngày hôm sau 7 món khác.anh chị sẽ nhàn hơn.khách hàng lại thấy không ăn món hôm qua.sẽ thú vị hơn.và đi chợ sẽ tập trung vào đúng 7 món sẽ đảm bảo chất lượng hàng hơn.quản lý sẽ tốt hơn.
Chúc anh chị vui nhé
Lỗ vẫn nằm trong tầm kiểm soát có nghĩa là vẫn đang thành công mà bạn.
Mon an se gop phan cho thanh cong cua ban
Em tin anh chị sẽ làm được.
Chả có gì là hoang tưởng hay là thiếu suy nghĩ cả. Bạn nên nhớ một đất nước cũng được nhắc tới nhờ những dấu ấn ẩm thực của nó.. Có thể bạn Thành Đô USA không thấy được sự đóng góp của các món ăn vặt, nhưng nó tạo nên một nền công nghiệp ăn uống khổng lồ mà bao đại gia nước ngoài đang thâu xé tại Việt Nam. Bánh tráng trộn, ăn vặt cần những người như Kiên để chuyên nghiệp hoá nên công nghiệp đó, thì mới có thể đánh bại được Mc’s Donald, Loteria…
Anh nghĩ chỉ làm những cái to tát mới là làm giàu cho đất nước ak?
Anh nên nhớ trong nền kinh tế dù là doanh nghiệp lớn hay nhỏ, chỉ cần nó phát triển tốt, có lợi nhuận và đóng thuế đã là góp phần phát triển xã hội, đất nước. Anh có thấy McDonald’s, KFC, Lotteria… họ cũng bán đồ ăn nhưng họ là những thương hiệu toàn cầu, doanh thu đâu có nhỏ!
Nếu bạn làm được như KFC, McDonald’s thì còn tốt gấp vạn lần cái chuyên môn bạn nói.
bạn không làm từ nhỏ bé đi lên ,thì sao nban làm lớn được,chung đó mà chưa làm được thì sao vươn ra được hả bạn
hình như bạn không học bất cứ cái gì có liên quan đến kinh tế, và không bao giờ xem thời sự! hoặc bạn không biết suy nghĩ!
Đây là lúc để bắt đầu thực hành cái gọi là tạo dựng 1 tập đoàn đấy, 1 hệ thống nhỏ còn không quản lý được thì nói gì xây dựng 1 tập đoàn lớn? Thời gian không chờ đợi đâu mà ở đó núp bóng người khác rồi cứ học thì bao giờ thực hành?
Nhìn xa hơn lũy tre làng đi bạn
@Hoang1710: Ly thuyet suong!
Đồng ý với ý kiến của a.
Anh nói rất đúng. Cần phải có kinh nghiệm chứ đừng ngoan cố theo ý mình nghĩ. Thời trước dân kinh doanh suy nghĩ kỹ càng còn giới trẻ giờ quá bồng bột. Cứ nghĩ là minh đúng trong khi bản thân ko hề có chút kiến thức nào
Hoàn toàn đồng ý vs commnet này. Quán vỉa hè ng ta k tốn chi phí đầu bếp, 1 khi đã tạo đc ấn tượng sâu cho ng mua thì tự họ sẽ đến tìm mình thế là 1 lần nữa ng bán vỉa hè lại tiết kiệm đc chi phí cho dv giao hàng. Cúi cùng anh ta chẳng có lợi thế cạnh tranh j cả vì anh ta chỉ mải mê làm vừa lòng tất cả mọi người
Chuẩn
1 tháng 20 triệu đủ sống thoải mái ở thành phố lớn sao được. Tôi gâp đôi số đó vẫn chưa đủ. Làm giàu ko bao h đủ.
@admin: Thôi đi bạn, 20tr mà bảo không đủ thì nhìn lại bản thân mình đi, bảo sao VN toàn nằm trong top hoang phí nhất TG. Tôi cũng làm giàu nhưng để làm giàu cho đời và nhiều thứ khác chứ không phải tiền, đối với tôi 1 tháng 20tr trở lên là quá nhiều rồi.
Nếu anh là nhân viên văn phòng, ví dụ 4 rưỡi anh tan sở, vậy liệu rằng anh sẽ ngồi nghĩ từ 3 rưỡi là tí nữa ăn gì rồi 4h gọi đặt hàng để đợi họ mang đến trong 30′? Hay 4 tưỡi anh ra về, anh rủ mọi người đi ăn và trên đường về anh sẽ nghĩ món rồi tạt té ăn ở quán nào đó? Em nghĩ anh sai lầm từ đầu, nhu cầu ăn vặt lúc tan sở là rất nhiều nhưng mà nhu cầu ăn vặt tại chỗ làm thì rất ít. Ví dụ đơn giản là anh sẽ ra quán uống bia hay mua bia về chỗ làm uống?
Phân phối lúc nào cũng khỏe hơn 🙂
Cảm ơn anh đã chia sẻ kinh nghiệm quý giá của mình trong việc kinh doanh và đánh giá thị trường 🙂 em nghĩ đây là 1 mảng mà nhiều người quan tâm,cá nhân em cũng đã kinh doanh mô hình này rồi,theo em nhận thấy có những điểm mà mình có thể thay đổi :
1-không cần đa dạng nhiều món,nếu ngon và đặc sắc chỉ cần 1 món là đủ nhưng món đó phải ăn được hằng ngày và phù hợp với đại đa số dân văn phòng
2-Để hạn chế chi phí thì em thấy thời gian đầu người chủ toàn tự làm,sau khi có khách ổn định rồi mới thuê người , 4-5 đơn hàng mà phải thuê đầu bếp và shiper thì em thấy đó là nguyên nhân đẩy chi phí lên cao , thời gian đầu có thể lấy công làm lời 🙂
Chúc anh thành công với dự án của mình
Cái này gọi là có tinh thần kinh doanh nhưng chưa có đầu óc kinh doanh. khi kinh doanh ko chỉ lo tài chính mà phải nghĩ đến sở trường của mỗi người tham gia.
Kinh doanh thức ăn, cả 2 vợ chồng đều ko phải là đầu bếp thì việc tìm người chủ chốt lo vấn đề thức ăn là chuyện tất yếu, ko phải ra ngoài thuê 2 3 người biết nấu ăn là làm gì cũng đc. Khi chưa lo đc khâu thức ăn, chưa có khâu thử nghiệm và nghiên cứu menu, thăm dò khẩu vị mà đâm thẳng ra kinh doanh thì risk vô cùng. Thất bại cũng chính từ khâu này mà ra. Sau đó chưa chấn chỉnh đc cho vững thì lại tiếp tục đổ vốn vào mở rộng và mở rộng.
Kinh nghiệm rút ra ở đây là:
1) Trước khi bắt tay vào làm việc, thì phải thông qua các khâu thử nghiệm khẩu vị, nghiên cứu menu trước đã. Và tốt nhất là phải có 1 business partner chủ chốt trong khâu này để đảm bảo chất lượng duy trì.
2) Nếu ko lo đc khâu này, thì thay vì tự nấu, thì đi tìm những hàng quán nào tin tưởng chất lượng và an toàn thực phẩm để hợp tác. Tập trung chính vào khâu đặt hàng, lấy hàng, ship hàng.
Tuy giá thành sản phẩm cao hơn nhưng có phải lược bỏ đc khâu mặt bằng, nhân viên, thức ăn dư thừa bỏ phí ko?
Từ đó, vốn ít hơn, risk ít hơn, khả năng mở rộng lại linh động hơn.
Ý tưởng quá chán. Bộ may cồng kềnh, chi phí quá lớn, chiếm quá nhiều thời gian. Kêt quả la các bạn sẽ rát mệt mõi và vùng vẫy trong đống chi phí và nợ nần. Ca nhan minh nghĩ các bạn nên dừng lại khi còn chưa muộn và tìm kiếm cơ hôi khác.
Từ 13h- 17h. Khoảng thời gian quá ít + chi phí cao. Thất bại .
Bạn sai o chỗ quá tự tin.đáng ra bn phai làm thủ một mô hinh nhỏ đã.và vẫn pai đi làm để lấy ngắn nuôi dài đã.nhung tôi thấy bn rất giỏi. Chuc bn thành công
Tôi không góp ý với anh về việc kinh doanh và quản lý vì thấy nhiều anh chị ở đây đã comment nhiều.
Tôi chỉ muốn lưu ý anh rằng Website bên anh nên cải thiện và hỗ trợ tốt cho người dùng Smartphone. Họ chiếm đến 50% truy cập vào mạng và quyết định mua sắm/trải nghiệm đặt hàng đều ở trên cái màn hình phone bé bé đó.Kiểm tra qua thì Website bên anh hoàn toàn không hỗ trợ cho trải nghiệm người dùng smartphone. Anh có thể tăng thêm lượng khách lên đơn giản chỉ cần cải thiện điểm này.
Nhu cầu ăn vặt của nhân viên VP là nhu cầu nhóm. Rất khó để phục vụ. 1. Trong nhóm có nhu cầu khác nhau. 2 Thời gian đưa hàng cũng ảnh chất lượng phục vụ. 3. Đơn hàng bao nhiêu thì mới đưa hàng miễn phí. 4. Quan trọng nhất. hiếm khi qi đó trong nhóm chi tiền cho cả nhóm (100-150K/ lần, khó lắm, trong khi đó lương TB chỉ khoảng 200K/ ngày). Chúc anh chị thành công.
ngưỡng mộ hai vợ chồng anh chị thật. Vì ước mơ mà từ bỏ khá nhiều thứ, hiện tại có vẻ là chưa có gì nhưng e vẫn thấy anh chị rất thành công vì đã dám thực hiện ước mơ của mình, dù khó khăn nhưng vẫn không từ bỏ, e tin rằng một ngày nào đó anh chị sẽ thành công. Anh chị cố lên nhé.
Tôi cũng đã có ý tưởng như bạn khi còn ở trong Đồng Nai. Nhưng từ ý tưởng đến thực hiện là 1 khoảng cách quá xa. Thực tế bạn đừng suy nghĩ quá nhiều về địa bàn, nguồn nhân lực hay cách quản lý chuỗi kinh doanh của bạn. Bạn cần biết đầu tiên là nhu cầu của thực khách, hãy đặt mình vào vị trí người tiêu dùng để làm tiền đề phát triển. Chúc bạn thành công.
Đọc chuyện này thấy buồn quá!!! em từ bỏ CV thu nhập trên 30 triệu 1 tháng để đi bán buôn bưởi cho nhà hàng,ks. Khó khăn và thua lỗ rồi. huhu
Bạn là người Việt Nam đầu tiên mà tôi thấy rất xuất sắc trong việc vận dụng những kỹ năng, chiến thuật kinh doanh và marketing hiện đại vào kinh doanh mặt hàng, dịch vụ bình dân. Tôi khâm phục và đánh giá cao thái độ chuyên nghiệp của vợ chồng bạn mỗi khi đánh giá những thất bại, các bạn không ngồi oán thán hay đổ lỗi cho hoàn cảnh mà nghiêm túc đánh giá lại phương án và mạnh dạn thay đổi chiến thuật phù hợp. Tôi tin, thành công đến với các bạn chỉ là vấn đề thời gian. Tôi xin có 1 gợi ý cho các bạn là nếu rảnh rỗi, hãy bận kênh Discovery People để tham khảo, vì kênh này chuyên nói về ẩm thực : Ẩm thực các nước, ẩm thực nhà hàng, ẩm thực đường phố … và biết đâu, 1 ngày nào đó tôi sẽ được thấy các bạn xuất hiện trên kênh này với chuyên đề : Ẩm thực văn phòng.
Tôi thấy bạn nên dừng lại để tính thêm và học thêm về ẩm thực.có khi bạn thành công khi bạn bắt đầu lại.Chúc bạn thành công
Tại sao bạn thất bại ngay từ mô hình nhỏ, vậy mà bạn tiếp tục vận hành trên mô hình lớn hơn!? Mình thấy đáng lẽ sau khi bạn và vợ bạn đã cùng nhau phát hiện ra nhiều nguyên nhân thất bại thì bạn vẫn nên tiếp tục với mô hình như ban đầu vì bạn đâu nhận ra hết còn những nguy cơ tiềm ẩn khác, vậy mà bạn vẫn tiếp tục mở lớn hơn để rồi nhận thất bại lớn hơn và phát hiện thêm nhiều nguyên nhân khác.
Rất tốt, rất bản lĩnh đó bạn. Hãy giữ lữa và đam mê của bạn để theo đuổi. Nếu bạn có tinh thần khát khao như thế thì ngoài 50 tuổi bạn sẽ giàu có. Chúc 2 bạn thành công.
Theo mình thất bại do anh, chị chưa đánh giá đúng chất lượng thị trường và vấn đề quản trị đang có vấn đề, đúng là dân văn phòng có nhu cầu về đồ ăn vặt. Nhưng đòi hỏi sẽ khắt khe, khó tính.Nếu mình mà bán mấy món vỉa hè thì chắc chắn sẽ đắt hơn xung quanh, Nên đòi hỏi anh chị có những món độc,lạ và phương cách bảo quản sp tốt khi đến tay người tiêu dùng. Em vẫn nghĩ đây là 1 kếhoạch có triển vọng, nhưng chị cần đầu tư vào sp nhiều, vì đây là dân văn phòng tầng lớp tri thức, có tiền nên đòi hỏi khắt khe. Chúc anh, chị may mắn và thành công
Cách đây 2 năm tôi đã mở bán như anh rồi.
Một mình tôi lo từ khâu tìm khách, nấu thức ăn.. Đến đi giao hàng.. Moi việc buôn bán rất tốt.. Nhưng vì người hợp tác làm chung không hap.. Nên tôi đã rút ra không làm nữa
Anh nên cân nhắc khi muốn có người họp tác
Ngưỡng mộ anh này đã có 1 hậu phương cực vững chắc. Mang bầu 7 tháng vẫn cùng chồng làm từ 5am – 11pm mỗi ngày… Chúc anh sớm gặp đc thời cơ nữa thôi!
Tôi tin là bạn sẽ thành công nếu như bạn không chùn bước. Nhưng có một điều tôi hơi tiếc ở bạn là sao bạn không một mặt duy trì cv hiện có lúc đó? Một mặt bạn vẫn triển khai kế hoạch ăn uống? Vì như vậy bạn vẫn có 1 nguồn thu ổn định và cơ hội thăng tiến. Một mặt bạn có thể kiểm chứng được tính khả thi của dự án mà bạn đang theo đuổi..nếu ok thì bạn bật ra vẫn chưa muộn. Tôi nghĩ bạn qdinh hơi vội vàng và có phần “non “
Thất bại là mẹ của thành công. Anh chị hãy vững tâm, bình tĩnh, kiên định để tìm ra hướng giải quyết riêng cho mình. Chỉ bản thân anh chị đã làm , đã hiểu những khó khăn trong công việc của mình thì mới có phương án phù hợp nhất. Đừng bị giao động bởi những ý kiến khen chê của xã hội. Người ko làm họ chỉ giỏi nói thôi. Chúc anh chị sớm thành công.
Mỗi người mỗi nghề, như vậy xã hội mới phát triển đồng đều. Ai cũng chạy đi buôn rồi làm chủ vậy ai là người làm công ?
bài viết rất là hay,cảm nhận bạn là một kinh doanh giỏi nhưng thực hành không phải dễ như bạn nghĩ đâu bạn, nhưng mình chúc bạn vạn sự khởi đầu nan, chúc bạn thành công.
Kinh nghiệm từ đâu mà có? Có nhiều cách học kinh nghiệm, nhưng tôi thấy cách học kinh nghiệm lớn nhất, hiệu quả nhất là làm, trong quá trình làm sẽ rút ra kinh nghiệm tốt nhất cho mô hình, DN chúng ta,…điều quang trọng ở đây là ý chí, nguồn lực tài chính của bạn có đủ để bạn di trì, định hướng đúng và đi đến thành công. Chúng bạn thành công.
Tôi rất thích những người có ý chí tiến thủ như bạn. Cứ cố gắng hết mình đi. Tích lũy kinh nghiệm và rồi bạn sẽ thành công.
đúng rồi đó ANH that bại lần này không có nghĩa là hoàn toàn thát bại. cố lên…
Người tính ko bằng trời tính
Bạn vẩn còn trẻ để tiếp tục xông xáo, lấy thêm nhiều kinh nghiệm. Tuy có thất bại ban đầu, nhưng cách suy nghĩ, phân tích cũa bạn không phải là người hoang tưởng đâu. Điều quý nhất hiện nay bạn đang có là người bạn đời luôn chia xẻ với bạn . Chúc 2 bạn thành công và tôi tin chắc chắn sẽ như vậy.
Đọc comments xong mình thấy hiểu là tại sao dân Việt đi đâu cũng nghèo, từ Úc sang Mỹ. Tư duy bó buộc ở chỗ làm công ăn lương nên đi đâu cũng cực, cũng nghèo. Tư duy tự chủ làm giàu thua xa dân Mỹ, Israel, Trung Quốc.
chuc anh va gdinh anh . se thanh cong . co gang len nha anh .
Cảm ơn a kiên, mọi thứ a trải qua t cũng rất hiểu và cảm thông. Chỉ chúc anh chị cố gắng và sớm thành công.
Bạn lưu ý lại bước đánh giá nhu cầu khách hàng, nhu cầu của khách lớn nhưng cũng rất đa dạng, trải dài trên nhiều loại món ăn, một mình bạn không thể đáp ứng được hết. Thực đơn quá dàn trải sẽ dẫn đến chất lượnh thấp như bạn đã đề cập. Nếu được, bạn nên nghiên cứu để tập trung vào các món ăn có doanh thu tốt nhất và bắt buộc phải bán hàng tại chỗ để thêm nguồn thu và khách hàng. Mô hình bán hàng như bạn tôi nghĩ không phải ít người nghĩ tới nhưng họ biết là mình không đáp ứng nổi. Bạn đã làm rồi và đã có kết quả ban đầu nên cứ phải cố gắng. Chúc bạn thành công.
Cố lên bạn nhé . Tôi tin 2 bạn sẽ thành công . Chúc mọi điều tốt đẹp .
ban that dung cam. tuy nhien toi nghi ban nen mo cua hang cho no hoat dong tot roi moi tinh tiep la ban hang online
khi kinh doanh thì áp dụng chiến lược 5W ak…
trong kinh doanh cũng như giải 1 bài tập z đó…đôi lúc giải 1 bài toán khó quen rui,,thì cái gì cũng làm được…nhưng đến khi làm một bài toán dễ thì lại có sơ xuất….cũng như việc kinh doanh của anh kiên z…ah nên bắt đầu từ những cái đơn giản r đến cái nhu cầu người tiêu dùng đang cần gì…
Minh cung giong ban do. Theo minh Hay lam nhung gi khi minh gioi no. Chuc thanh cong
Mình rất ấn tượng với mô hình kinh doanh của bạn. Tuy nhiên, khi xem hình ảnh các món ăn của bạn trên mạng thì mới nhìn đã thấy chưa đạt yêu cầu lắm.. Bạn hãy nhớ lại lúc bạn còn làm việc trong văn phòng, bạn đã thưởng thức các món ăn vặt người ta đã làm như thế nào? Thật sự, bạn chưa có đội ngũ nấu bếp phù hợp. Bạn hãy đích thân nghiên cứu nấu từng món cho người thân ăn, đến khi nào 95% người cùng khen món đó thì bạn hãy đưa ra công thức hướng dẫn cho người nấu và đảm bảo chất lượng cố định như vậy. Hãy đầu tư suy nghĩ thấu đáo cho từng món một. Bạn có thấy là các thương hiệu Fastfood như Loteria, KFC, McDonald…. đi bao nhiêu cửa hang, ăn bao nhiêu lần mà chất lượng đều như nhau không (mặc dù mình chẳng ưng gì mấy món đó)
ai muốn thành công cái gì cũng chật vật rất nhiều. cứ kiên trì rồi sẽ nhận kết quả tốt.
Tôi cũng có 1 tham vọng, cũng đã thất bại, nhưng chưa bao giờ tôi từ bỏ nó. Hiện giờ tôi đang làm thuê lại, tích cóp kinh nghiệm vốn liếng và mọi thứ. Bạn may mắn vì luôn có vợ bên cạnh tôi tin rằng 2 vợ chồng bạn sẽ thành công.
Cty mình hầu như ai cũng ăn vặt nhưng ở sg này buổi chiều do thời tiết rất nóng nên đa phần ăn trái cây như xoài, mận, sowrri …..và uống nước cũng đa phần là làm từ trái cây hay rau xanh hjhj
ở nước ta bây giờ, làm giàu không hề khó, căn. bản của vấn đề là con người muốn giàu nhanh, nhưng không tạo ra giá trị mới cho cuộc sống, chỉ thích buôn bán, chứ không chịu sản xuất. Không sản xuất mà quá nhiều người đi buôn, thì chỉ làm cho giá thành sản phẩm tăng, toàn xã hội phải chịu thiệt. Anh Kiên không làm ở lĩnh vực ăn uống mà lại lao vào, dám làm cái mình không biết, quá mạo hiểm, còn công việc của anh trước kia rất thuận lợi, chứng tỏ anh hiểu rất rõ, có năng khiếu về lĩnh vực đó, sao anh không phát triển, tích lũy thêm kinh nghiệm, mph, vốn, sự ủng hộ từ gia đình, sưc khỏe của vợ, bản thân…Hơn thế nữa chúng ta cũng cần những người cùng làm việc để nhìn vấn đề theo nhiều hướng, mỗi người có một thế mạnh, sở trường, sẽ rất tốt cho công việc, còn rất nhiều thứ còn phải bàn thêm nữa. Trong thời gian này, tôi nghĩ anh nên nghỉ làm, có thời gian suy nghĩ lại, hơn thế nữa là chăm sóc vợ và cháu bé sắp chào đời. Chúc anh và gia đình mạnh khỏe!
Theo mình bạn và vợ phải có 1 ng đứng bếp
Chúc anh chi thành công
Cứ mạnh dạn bạn ạ. Cho dù là 3 lần hay 30 lần thậm chí là 300 lần thất bại đi nữa. Và cuối cùng bạn được 1 cái. Đó là được đổi đời. Tôi đã thử và đã thành công
Làm giàn trải quá theo tôi có vài góp ý sau
Chỉ làm ở các quận được tiếng là giàu có thì q1 và q3 hay q5. Vì các quận khác bị vỉa hè chiếm hết rồi lên anh giá đắt hơn không bán nổi
– khách trung thành và thường xuyên là dân văn phòng mọi khách khác số lượng không đáng kể
– chỉ làm một quán và bán trong phạm vi 5-7 km vi cần nhanh
– anh lên đi học lớp nấu ăn và quản lí để hiểu nó
Rút kinh nghiệm từng tuần và làm tích kê tìm ra các món chủ đạo để pt và chăm sóc khách hàng đó cho tốt
– tuyển bếp chuẩn
Cuối cùng chúc anh thành công
Sai lầm của bạn là cùng bỏ việc với vợ để kinh doanh. Chỉ cần vợ bạn làm thôi, bạn vẫn làm việc của bạn và hỗ trợ cô ấy. Khi vợ bạn kinh doanh chua được thì vẫn còn tiền lương của bạn để phục vụ gia đình.
Càng chia nhỏ đơn hàng thì càng tốn chi phí giao hàng, càng lỗ….vì mất rất nhiều thời gian và người (bình quân định mức lao động cho 1 đơn hàng 1,5km là 20p cả đi lẫn về, vậy để ship 5 đơn hàng bạn sẽ mất 100 phút, trong khi khách không thể chờ hơn 30 phút kể từ khi có nhu cầu ăn tại công sở, do đó sẽ tốn rất nhiều nv giao hàng vào giờ cao điểm và họ sẽ nhàn rỗi cả ngày và lãng phí nhân lực + chi phí ở chỗ này) Bài toán và mô hình bán tận nơi + đơn hàng lẻ quá nhỏ < chi phí khủng về shipper và lãng phí này sẽ mãi mãi không bao giờ cân được. Không cân được thì làm sao có lãi? Mô hình này đã sai lầm ngay từ đầu rồi